Tìm kiếm nhanh.......

Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2014

[Thơ] - Phút tự tình - Pháp Sư



Tôi lang thang giữa chiều thu buồn bã ....

Đi đâu?
Đến giáo đường tôi gặp người yêu
Người yêu tôi người yêu nhỏ bé
Bao năm rồi tôi chẳng nói một câu

Nói gì?
Nói rằng: “ tôi yêu em tôi chỉ có mình em”
Đừng hỏi tại sao tôi, không biết
Vì tình là thế muôn ngàn câu hỏi
Khi yêu em tôi không hề hối tiếc
Gặp em cười tôi vui biết là bao

Không sao?
Em không yêu tôi, tôi không hận
Em ghét tôi, tôi cũng chẳng buồn
Tình yêu là thế, là thế đó
Có bao giờ ai với được tình yêu

Có lẽ:
Kiếp cô đơn là kiếp khổ
Đời cô độc là đời không lối thoát
Người khi yêu người ta mòn mỏi
Tình sầu, sầu nhớ lại sầu thêm... 

(Pháp Sư)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét